phận gái,
Chị bảo rắng em phải lấy chồng,
Bởi vì thân gái khĩ nằm khơng.
Khi xưa đi đứng nhờ cha mẹ,
Lúc lớn lại mong được tấm chồng!
Rõ chán cái vịng cong lẩn quẩn,
Người mong thốt nợ kẻ cầu mong.
Bao giờ mình mới gần nhau nhỉ,
Hay mãi nghìn thu nhạt giấc nồng!
Bảo Giang
Bài này đã được xem 858 lần
|
Người đăng:
|
Bảo Giang
|
|
|