xót xa dĩ vãng
Ta cứ mãi mê trong kí ức
Rồi đêm về thao thức chẳng yên
Hồn như nữa tỉnh nữa điên
Con tim rách nát tình duyên lỡ làng.
Đã từng sống với ngàn hy vọng
Đời an vui giấc mộng tơ tròn
Vỡ rồi tan nát héo hon
Thân như lá rụng sao còn niềm vui.
Ôm quá khứ ngậm ngùi chua xót
Giấc mơ hồng bỗng chợt lìa xa
Người vui nhung gấm lụa là
Ấm êm hạnh phúc bỏ ta một mình.
Kể từ đấy niềm tin đã chết
Ghì đau thương mỏi mệt chẳng rời
Tình trong dĩ vãng hợt hời
Mà ta phải khổ cả đời nặng mang.
1/5/2017