một thoáng dư âm
Một Thoáng Dư Âm
Lặng lẽ ngồi xe dạo phố phường
Ngắm nhìn cảnh vật dưới tà buông
Bài thơ nắn nót còn dang dở
Có phải vì đây khiến gợn buồn!
Ai ngồi trầm đó, quán bên lề
Ai bận trên đường lẹ bước đi
Ai cố thêm vài giây phút nữa
Và Ai héo hắt trước suy vi…
Tất cả phơi kia ảnh sắc hình
Kẻ cười, người nói, kẻ làm thinh
Kẻ cần lao ráng, người yên phận…
Gợi cảm lâng lâng những sự tình!
Chợt nhớ lại thời trải nắng mưa
Rã rời mỏi mệt sớm chiều trưa
Lắm khi suýt ngã vì không thể
Chịu nổi cuồng phong mãi dập lùa
Có lúc muốn gào thét thật to
Cho vơi nhẹ bớt khối sầu lo
Dẫu lòng nhiệt huyết căng đầy phổi
Nhưng cả đôi tay tợ trói gò…
Thắm thoát qua rồi mấy chục năm
Gió sương cát bụi lắm bao lần
Phủ trùm, vùi dập làm tơi tả
Chiếc bóng chơi vơi mặc áo hàn…
Đàn em biển tím khảy bi ai
Anh chạnh hồn thu nhớ chuỗi ngày
Một mối tâm đầu chia đoản nhịp
Ngâm nga khuây khỏa chút niềm say…
23/12/2018
Nguyễn Thành Sáng
NHẤT LANG THƯ QUÁN
(Nơi Tinh Hoa Thơ Ca)