.nỗi buồn văn sĩ.
Ngồi nghe kẻ sĩ trách than đời
Xã hội bây giờ quá dở hơi
Bởi những thường dân còn hám lợi
Và bao cán bộ bỗng quên lời
Khinh người trí tuệ phong bì rỗng
Ẵm kẻ sang giàu đạo đức vơi
Cũng chỉ hoài mong trời lại sáng
Bình minh sẽ chở khúc giao thời