dòng sông quê mẹ
cho tôi về tắm mát một dòng sông
nhìn mây nước mà mơ thời thơ ấu
diều no gió lướt trời cao lồng lộng
củ khoai lùi thơm ngọt bếp nhà ai
đường quê lặng tiếng gà trưa não nuột
gió ru tôi ngủ đẫy giấc trưa nồng
tiếng cá quẩy dưới chân cầu xao động
nước thì thầm ru chảy dịu dòng sông
dòng sông nhỏ hiền như đời của Mẹ
đã nuôi tôi năm, tháng rất ân cần
khi tôi buồn, sông chảy buồn khe khẽ
khi tôi vui, sông cuồn cuộn sóng trào
tôi lớn lên từ dòng sông quê Mẹ
từ câu hò vọng lại bến đò quen
gốc Đa xưa, nhịp cầu tre lắt lẻo
bát chè xanh mát giọng buổi trưa Hè
cánh chuồn-chuồn tôi mơ phương trời lạ
dề lục bình trôi giạt bến bờ xa
ngày hai buổi cứ đầu trần chân đất
giẫm nát bờ sông lưới cá, giăng câu
sông quê Mẹ cũng thảo hiền như đất
nuôi đời tôi lớn xộn tháng ngày
đời cũng ngỡ như tấm lòng chân thật
có ngờ đâu giờ đã phải chia xa !
tôi nhớ quá, một dòng sông quê Mẹ
kiếp tha hương lưu lạc bến sông nào !
ai hiểu được giữa cảnh đời dâu bể
có dòng sông tôi cứ nhớ. Nôn nao…
Trần Huy Sao