tự hủy
Tác giả:
Cung Fa
Như dòng sông. Không thể về chốn cũ. Trôi và trôi. Tan vào đại dương. Không đừng được. Như loài cá hồi. Ngược dòng. Tự huỷ. Ẩn thức thôi thúc. Khoái lạc. Trong sự mất mát và chết chóc. Một con đường ma mị. Phải bước...
|
tự hối
Tác giả:
Cung Fa
Anh lỡ phạm tội hình muôn kiếp trước. Để kiếp này thương con nhỏ kỳ khôi. Giống hung bạo, ít nói, ít cười. Mà tay nó gầy giông, gầy lửa, vẻ hiền lặng nhưng lòng lam nham vôi vữa. Nó nơi đây, mà óc chốn xa xôi. Suốt quãng...
|
trăng sáng thu tàn
Tác giả:
Cung Fa
Một đêm trăng sáng. Của mùa thu tàn. Những ngày sầu hoang. Về in bóng dài. Bao tang thương. Về với. Những đêm dài. Ngọt ngào đâu đã có. Mà tình lịm ngất ngây. Để rồi hồn tàn úa. Loài cỏ rã thân khô. Nhìn những ngày...
|
tôi chỉ muốn có được tình yêu
Tác giả:
Cung Fa
Em từ chối yêu tôi. Đời trở về vô nghĩa. Những bài thơ vừa khiến tôi hãnh diện đã đáng xấu hổ. Rộn ràng nào trong lòng bấy nay. Trở thành trò cười nhạo báng. Tôi chỉ muốn có được tình yêu. Để trao sự dịu dàng đẹp đẽ. Tuổi...
|
tình trong sáng
Tác giả:
Cung Fa
Đêm nằm thở dài thở dốc. Như đang lên đỉnh xuống đồi. Chỉ là muộn phiền và mệt nhọc. Bởi ta là kẻ chẳng giỏi đùa chơi. Tình trong sáng mà buồn trong tối. Tình trẻ con chẳng thể nên người. Tình đã vượt biên cũng chưa hề...
|
trơ lỳ
Tác giả:
Cung Fa
Mềm, ngọt, thơm, mát, lành. Là em thuở mười lăm. Khô khốc và tục tằn. Hồn xoắn ốc thật nhanh. Trên những vòng mài miệt. Thân khô dòng nhiệt huyết. Mắt mù và tai điếc. Tứ chi liệt, miệng câm. Cũng là cả trong tâm. Không...
|
tịnh dưỡng
Tác giả:
Cung Fa
Đêm trong không trung. Quanh thành phố tiếng động cơ đều đều. 24/7. Khoanh cửa sổ hé tối đa góc 30 độ. Gió mặc sức thổi tung. Những tranh treo không lồng khung. Trong bóng tối ngó ra vùng sáng. Tôi không phải thú...
|
trong giấc ngủ anh
Tác giả:
Cung Fa
Ngón cái vuốt da em, bốn ngón kia dần lỏng. Anh đã vào giấc ngủ, tiếng ngực thở phập phồng. Tay khẽ đưa, đều đặn, nỗ lực ru giấc em, như khoảng trời ấu thơ, ngoại thường âu yếm vỗ. Để em an giấc ngủ, để em thảo...
|
tự biếm hoạ
Tác giả:
Cung Fa
Thế rồi lại thất bại. Ấp ủ bao lâu (?). Một bài thơ nhu mì. (không phải một cái bánh mì). Rốt cuộc. Gõ chưa hết câu lành. Lại vẹo, quanh qua chửi. Thị-Phèo của thế thời. Hu hu, chính là tôi! “Con sâu rầu xã hội”. “Con...
|
tình si (mê trà phúc long)
Tác giả:
Cung Fa
Hỏi rằng: Rời xa thèm gì nhất? Thưa rằng: Vị trà chát Phúc Long. Độ đậm đặc tặng ta sự thong dong... Bởi uống xong là sẽ không ngủ được. Và dù chính lòng ta biết trước. Vẫn sá gì cái “hậu quả cỏn con”. Ta phong ta là...
|