sao lòng còn buồn mãi (tình cầm)
Tác giả:
Cung Fa
Thì cũng đã thương, cũng đã yêu. Sao lòng còn buồn mãi? Như một phiên chợ chiều. Vãn bóng người qua lại. Như một cơn mưa rào. Ào bất ngờ, chẳng đợi. Như một giấc chiêm bao. Tỉnh ra còn sửng sốt. Như nỗi sợ vô...
|
rượu, mèo và chiều
Tác giả:
Cung Fa
Tự do — hay “do…” và “tự…”? Lòng tôi là con ngáo ộp. Chiều tẻ phố đông. Hớp một hơi cạn ly bia lạnh. Ba mươi ba năm sống, dễ tới ba mươi năm bị TÙ VÔ TỘI. Nào cái ách ngũ luân, ngũ thường, nào thánh thần - tôn...
|
quyết đoan tuyệt (trẩu tre tôi)
Tác giả:
Cung Fa
Quyết đoạn tuyệt người, kẻ ác ôn!
Chấp hết sầu đau tới dập dồn
Trong ngoài tơi tả cành hoa lá
Huyệt đã đào sẵn tự tay chôn!
|
rời
Tác giả:
Cung Fa
Dõi mắt về vầng trăng. Lời chưa nói đã thành vệt sẹo. Chai lỳ hi vọng. Quá ngưỡng và quá độ. Ngăn vĩnh viễn hai nẻo xa xôi. Tiếng ú ớ câm lời. —————. (Rời. Dõi mắt về vầng trăng. Lời chưa nói. Đã thành. Vệt...
|
những điều tôi có vào 1.11.2025
Tác giả:
Cung Fa
Một trận mưa sớm gọi dậy
Một cơ thể vẫn mỏi và gầy
Một giấc ngủ kha khá đầy
Hai pé mèo vào tuổi dậy thì
Không nhiều kỳ vọng. Nhưng cũng không buồn, vì
Hai bàn tay
Năm ngón mỗi bàn còn nguyên si.
|
sớm thôi sẽ bỏ làm thơ
Tác giả:
Cung Fa
Muốn đẻ ra vài bài hay xiểng niểng, để vuốt trăng sao, dụ cả trời thiêng, để ngân vang xa suốt những đêm huyền, cho nhân loại quỳ xin tình quyến luyến. Ta sẽ chọn em, người ta từng ưu mến. Siết cổ em bằng mái tóc dài...
|
rày đây mai đó
Tác giả:
Cung Fa
Dù cho đôi chân không còn lết, chạy;. Tôi vẫn thẩn thơ - rày đây, mai đó. Tâm tình mãi sẽ: ngọ nắng, chiều mây, sớm dịu, tối nồng, đêm say bạt gió. Như một con ma đứng cười đầu ngõ, chớp mắt đã về biệt giam âm...
|
pé giận òy
Tác giả:
Cung Fa
Im lặng. Im lặng. Im lặng. Pé giận sau khi nói láo bị bắt tươi. Ai bày cho pé chơi dại, thật mắt dại! Pé nên nghe ta! Thay vì đám trẩu tre (hầm pà lằng) đó. Chỉ là tấm thiệp chơi chơi, ta tiếc chi với pé? Ai biểu hứng...
|
những chùm hoa lam và bóng thời gian
Tác giả:
Cung Fa
Những chùm năm cánh, lạnh trong chiều ấm, bóng sẫm đung đưa, rúc rích vườn thu. Trên nền sỏi trắng. Anh ngồi cô quạnh, thời gian - ngón chàm, tím tái lan loang, lịm bóng không gian. Khắp hướng gió giao, những...
|
sự khiếm khuyết của ngôn từ
Tác giả:
Cung Fa
Đây là một câu chuyện dài, cần ít nhất hằng kiếp. Để có thể lý giải (tạm đủ đầy). Cho một con bò (hay một con người), rằng ngay cả khi dùng chung một ngôn ngữ, ta vẫn cách nhau. Triệu triệu năm ánh sáng. Nghĩa...
|