mùa hạ khép
MÙA HẠ KHÉP
nhỡ mai nắng không còn anh đến nữa
đơn giản thôi, anh nhớ chân trời
em đừng buồn khu vườn úa mồ côi
ghế xích đu in dấu ngồi lạnh ngắt
thì cứ thương anh như thương hòn gạch
nằm lót đường mỗi bước đỡ đau chân
như bàn tay mở khóa xổ lồng
con sáo sang sông mũi xuồng con sáo đậu
hãy nhớ anh bằng mùi thơm long não
giữ niềm tin trong nếp lụa nhầu
mà buổi chiều lòng từ tâm ở đâu
bỏ sau lưng tiếng đàn người hát dạo
nhỡ khuya nữa đóa quỳnh hoa chết héo
hãy vì nhau châm nến dọi màn đêm
đừng quét đi màu lá nhiệm bên thềm
nơi mùa chọn ngã lưng ôm mộng đẹp
anh sẽ đi, dù hạ này, cổng khép …
ĐCĐ