tôi là một người khùng
      
      
      
      
        Tôi là một người khùng 
Đất trời bao lớn 
Đâu phải không dung 
Một túi trên vai, tôi đi đủ chỗ 
Nhân thế chợt nhìn, thấy tôi khốn khổ 
Nhưng riêng tôi, đâu có khổ gì đâu 
Nay thì ngủ dưới gầm cầu 
Mai thì ghế đá, kê đầu công viên 
Mốt thì xó chợ không tiền 
Kia thì góc phố ai liền ban cho 
Nhà ga nằm quắp co ro 
Bến xe một bãi khò khò như tiên 
  
Tôi là một người khùng 
Suốt ngày lững thững 
Miệng nói lai rai 
Nói mãi nói hoài 
Ai nghe đâu biết 
Có khi tôi chụp lấy vầng trăng, giữa làn sóng biếc 
Có khi tôi bắt một vì sao, xa tít lưng trời 
Đưa hồn lên đỉnh chơi vơi 
Thần tiên mở cửa đón mời tôi đi 
Đến cung trăng ai vì chú Cuội 
Chị Hằng ơi, lủi thủi ở đâu 
Đưa tay tôi bắt nhịp cầu 
Để cho chú Cuội hết sầu tháng năm 
  
Tôi là một người khùng 
Đời người dài ngắn 
Còn có bao lăm 
Trăng sáng đêm rằm 
Ai nhìn trăng khuyết 
Túi rách gối đầu, lay bóng nguyệt 
Thân tàn kê mộng, gọi đêm thâu 
Tôi nghe thanh vắng chìm sâu 
Hồn ai nhắn gởi dạ sầu kỷ canh 
Tôi nghe gió thoảng trong lành 
Những hồn khuất bóng vây quanh chơi cùng 
  
Tôi là một người khùng 
Nghe được hai tiếng nói 
Tiếng nói của con người 
Và tiếng nói của loài ma 
Quẳng đi một gánh không nhà 
Quảy đi một túi đâu là của tôi 
Hồn tôi đã gởi lên trời 
Thân tôi còn gởi cho người nhân gian 
Phó thác một đời không năm tháng 
Bỏ đi một kiếp sống lang thang 
  
Tôi là một người khùng 
Khi vui tôi muốn khóc 
Khi buồn tôi chẳng than 
Bước chân nhẹ gót ca vang 
Gởi trăng cho gió gởi ngàn thiên thu 
Hỏi trong thăm thẳm mịt mù 
Còn không kiếp sống âm u người khùng
     Khùng ơi khùng hỡi là khùng !!!
Tháng 03 - 2004 
Mặc Giang
  
 10. Tôi là một người khùng     
Diễn Ngâm : Phan Xuân Thi