áo trắng ngàn xa
Áo trắng ngàn xa
Dấu xưa, kỷ niệm thời áo trắng
Em lớp mười hai, vạt trắng trinh
Tôi rời trường cũ, theo tiếng gọi
Trai thời binh loạn, bước đăng trình
Hè ấy, Phượng buồn, đôi mắt đỏ
Tiếng ve ngân thẳm điệu buồn tênh
Đêm ở Buôn Ma, mây thật thấp
Hỏa châu hòa tiếng vọng bom rền.
Cũng có những đêm thanh, trăng trĩu
Gợi lòng lính trận thoáng nhớ quê
Em ở Sài Gòn luôn bận học
Dạo nảy giặc đánh...nên không về
Tháng Tư rũ áo bên bờ suối
Rũ cả tương lai, cả hẹn thề
Vùng kinh tế mới đêm đói lã
Đen đúa xạm da nắng thiêu đồng.
Dài mấy thu buồn cũng qua đi
Đời trai ngả nghiệt...mộng mà chi
Lâu lắm mới về thăm phố cũ
Người xưa biền biệt, đã ra đi
Hành trình miên viễn thân lưu lạc
Áo trắng ngày xưa, em ở đâu?
Xương vùi đáy biển sâu ngàn thẳm
Tôi cũng già nua... với nỗi sầu.
Nguyên Thạch
Bài này đã được xem 1709 lần
|
Người đăng:
|
Nhi Ca
|
|
|