quên
Đã lâu rồi ta không còn hò hẹn,
Nên cũng quên không thấp thỏm đợi chờ.
Tim vô cảm đã quên rồi xao động.
Đêm chợt dài, Sao chẳng mọc trong thơ.
Môi tê lạnh khi bóng chiều loang đỏ
Tím hoàng hôn, mây rải những đóa vàng
Ta đờ đẫn trong men say vô tận
Chuông đồng hồ vẫn đổ nhịp thời gian.
Ngọc Thạch
Bài này đã được xem 1548 lần
|
Người đăng:
|
zhao
|
|
|