muỗi
MUỖI
Tặng Ngọc Anh
Này con muỗi nhỏ kia ơi
Lại đây tao hỏi mấy lời ngêu ngao
Tại sao mày lại đốt tao
Tao còn khát máu liều cao hơn mày
Mặt tao da vốn rất dày
Tại sao mày cứ suốt ngày vo ve
Đêm dài lắm mộng lê thê
Chúng mày kéo cánh thành phe thành đàn
Tao mà bực khỏi phải bàn
Tát cho một phát cả đoàn chết luôn
Nhưng mà máu nó lại tuôn
Tiếc thay là máu bắt nguồn từ tao
Thế thì tao biết làm sao
Không chừng phải tát cả tao lẫn mày
Cho nên tao mách điều này
Nếu như bản lĩnh thách mày đốt trâu
Vì mày sẽ hút được lâu
Máu trâu là máu ruông sâu đất bừa
Nhưng mà mày chết không chừa
Ăn no vỡ bụng mày thừa biết thôi
Nhưng mày lại thích tanh hôi
Lúc nào cũng muốn no xôi,chán chè
Lại khôn chỉ hoạt động hè
Mùa đông mày trốn chẳng về thăm tao
Nhớ mày da diết làm sao !
Tuy mày hút, máu chẳng hao chút nào
Tiếc chi nửa giọt máu đào
Chỉ khuyên mày chớ đốt vào sau lưng
Bởi vì được vạ thì má sưng
Khi tao đang ốm xin đừng đốt tao
Mày mà hút cũng chẳng sao
Lo là truyền bệnh của tao cho người
Mày ham một họ thiệt mười
Họ mà vỗ cái chết tươi thân mày
Tao khuyên mày nốt câu này
Đốt thằng béo ý, thằng gầy thì thôi
Máu nào mà chẳng tanh hôi
Cư nhằm thằng ác mà xơi nghe mày
Thiện lương mày hãy nương tay
Kẻo mà quả báo có ngày nghe chưa?