chỉ là hoài niệm
Biển vẫn đó sóng cồn cào trắng xóa
Anh vẫn đây lòng đã úa trăng tàn
Cánh chim trời lơi lã bóng sương tan
Dòng đời chảy… ngút ngàn theo trăm ngả…
Ừ !... đâu phải anh là người xa lạ
Biết em rồi hồn ngã một màu rêu
Mãi mê ôm một giấc mộng hoang liêu
Nên chiều đến bóng diều chao trong gió…
Trăng vẫn đó say nồng theo hương cỏ
Tình vẫn đây nào có đã buông lơi
Ta xa nhau lại chẳng nói một lời
Làm con gió chiều khơi đau nỗi nhớ…
Anh đã biết màn đêm sương tan vỡ
Gió lạnh về nức nở giá ánh trăng
Nơi phương trời lòng vẫn nhớ mênh mang
Mưa rỉ rích cung đàn hòa đêm vắng
Bầu trời đó không cho ta khoảng lặng
Lạc lỏng trong bể đắng ngỏ chơi vơi
Ta đi tìm kiếm suốt cả một đời
Để xoa dịu nhau vơi đi sầu lắng
Đêm vẫn đó ai ngồi trong thầm lặng
Nói khẽ khàng em chảng hiểu được đâu
Gió vi vu ve vãn mãi trên đầu
Con trăng sáng khảm mầu sương mái tóc…
Dòng đời chảy qua bao đêm trằn trọc
Nửa cuộc đời Khó nhọc kiếm tìm em
Qua cơn mơ chợt ngộ dưới màn đêm
Tình không thể !…vẽ thêm chi hoài niệm…
Bài này đã được xem 1383 lần
|
Người đăng:
|
Hồng Dương
|
|
|