tương tư người có biết chăng?
Tương tư cái nắng đầu hè
Long lanh mặt nước rồi khoe ánh vàng
Tương tư hơi ấm đông tàn
Xóa tan băng giá lạnh hoang đêm trường .
Tương tư người ở một phương
Còn Em một hướng nhớ thương vô bờ
Tương tư gửi những dòng thơ
Mang đầy lưu luyến đợi chờ mãi thôi .
Tương tư cả mảnh trăng côi
Ngắm nhìn lệ chảy bờ môi khi nào
Tương tư nhìn những vì sao
Màn đêm buông xuống nao nao trong lòng.
Tương tư người có biết không ?
Mình Em mỏi mắt ngóng trông ai về
Tương tư rồi lại não nề
Thôi Em cứ để tình về nơi nao ?
Tương tư rồi hỏi tại sao
Nhiều như thế đó mà nào đã yêu ?
Cũng vì tuổi đã xế chiều
Tương tư rồi để quạnh hiu đêm về ..
Lòng còn luôn nhớ lời thề
Đợi người tri kỉ ta về bên nhau
Tương tư Anh có biết đâu
Vì Anh không nói Em đâu mở lời.
Có yêu cứ nói người ơi
Đừng nhờ bài hát ngỏ lời thay Anh
Bài hát lúc chậm lúc nhanh
Đời Em chỉ có quẩn quanh bên người .
Tương tư giờ cũng nửa đời
Anh không nói nữa Em thời đóng tim
Có yêu thì chớ lặng im
Nói lên vài tiếng biết tìm về nhau !
Đã yêu chẳng kể sang giàu
Chỉ cần chung một nhịp cầu yêu thương !