ta và ta ( stlb )
Hai giờ sáng tâm sầu mãi nghĩ
Chuyện tình duyên khổ luỵ chán thay
Xuân qua cũng đã một ngày
Nửa say nửa tỉnh lắt lay vật vờ
Bia với rượu lu mờ tâm trí
Hận hay đau cũng chỉ một mình
Nàng thơ thì mãi lặng thinh
Mạnh mình mình viết mạnh tình tình đi
Ngàn câu chữ lời thi vẫn vậy
Kẻ tâm sầu mãi thấy cô đơn
Yêu thơ như thể trách hờn
Yêu người trong mộng có hơn được gì ?
Muốn giải nghệ bỏ thi từ biệt
Nghĩ đến đây chỉ biết thở dài
Không ta thì chẳng còn ai
Ngâm thơ với bóng hình hài riêng ta !!
_Bạch Tiểu Phụng_ 11.2.2016