bên bờ sông thương
Những hạt sóng vụt qua triền ký ức
Cuồn cuộn về trong cảm xúc miên man
Sông Thương ơi! Con nước chảy đôi làn
Mang nhựa sống đến căng tràn bất tận
Người con gái hóa vào sông hờn giận
Đôi mắt huyền mang trắc ẩn tình sông
Để đôi bờ lắng bên đục bên trong
Bóng in mắt, mắt in dòng ngọc bích
Câu Quan họ lung linh miền cổ tích
Mẹ ru em đêm tĩnh mịch năm nào
Anh ru tình muôn nốt nhạc nôn nao
Nghe ngọn gió cũng dạt dào nhung nhớ
Đêm huyền bí sông cồn cào hé nở
Nụ hoa tình theo tiếng thở ngày xanh
Đem tình yêu qua khúc khuỷu thác ghềnh
Đến tù ngục trái tim thành trọn kiếp
Từng con sóng êm đềm ru giấc điệp
Như tình em ban muôn phép nhiệm màu
Ngắm trăng vàng môi nuốt cạn đêm sâu
Lúc Tơ Nguyệt xây nhịp cầu nhân ngãi
Lời yêu dấu từ trăm năm vọng lại
Đắm vào sông tha thiết mãi không rời
Sóng rì rào khẽ gọi Nhớ Thương ơi!
Sông hạnh phúc soi bóng đời hạnh phúc%