cơn nắng sau mưa (từ đó xa xôi)
Tác giả:
Cung Fa
Nắng nhẹ nhàng hong - ấm phố phường. Nắng trong trẻo đùa nghịch bốn phương. Những ô cửa âm u cần ánh sáng. Những tâm hồn lạnh - chờ nắng nương, nắng tới sau mưa, nắng dìu dịu toả. Không như nắng hè, oi nồng chói loá. Nắng...
|
cuối cùng
Tác giả:
Cung Fa
... Lòng như loài cua những ngày lột vỏ. Nhớ mắt em xưa – chín phần phơi tỏ. Mong nhớ lắt lay, đắng ngắt hôm nay. Chỉ vì thương ai, lòng hoài tủi hổ. Niệm cuối cho người: Xin đừng tan vỡ! Điệu cũ, lời quen cũng đừng...
|
cậu ta (my uncle)
Tác giả:
Cung Fa
Cậu Ta. Cậu ta xưa cũng giỏi đàn. Cũng đầy mơ ước, ngang tàng lãng du. Bước qua một mối tình thơ. Gót giày chiến với dây tơ trói đời. Thuở nhỏ cũng thấy cậu cười. Ăn chơi giao kết với người tiếng tăm. Nhưng mà sâu thẳm...
|
đi đi em!
Tác giả:
Cung Fa
Đi đi em để lần ngó lại. Mắt giả đui, mặt giả vô tư. Chân lịu xịu giả như uể oải. Giọng run run như ngoả nguê rồi. Đi đi em mà chảnh với đời. Vì đạo đức dầu là chót lưỡi. Cũng là là rất rất thơm hơi. Ai biết em cay đắng...
|
chịu đi ngươi!
Tác giả:
Cung Fa
Ta đã nghĩ: Thôi không chửi nữa! Mà cơn bệnh trở lại mỗi dăm hôm. Lòng cay nghiệt lởm chởm tới oẹ nôn. Phải nhổ ra, đâm vào tim kẻ gây tội. Lưỡi ta bén và cong như lưỡi hái. Óc thâm tuyền như vị Áo Choàng Đen. Ngươi...
|
đấu bò
Tác giả:
Cung Fa
Lũ mọi khoái thẩm du tư tưởng, ba Gã + Bảy Mũi Nhọn “giáp lá cà” với Một Con. “Đó là sự kiểm soát, cái đẹp và lòng can đởm”. Loại man rợ, yếu hèn, láo lếu thì đúng hơn. Thích chứng tỏ thì vào rừng bặc co Một : Một, hay...
|
chuyện khó hiểu
Tác giả:
Cung Fa
Từ những năm cấp một. Luôn hưởng ứng quyên góp. An ủi đồng bào xa. Tiền, áo quần, sách vở,…. Nghe tin sạt, bão, lũ,.. Trong tâm hồn non tơ. Chỉ biết chuyện mộng mơ. Thấy muôn vàn thương xót. Rồi từng năm sau đó. Vẫn...
|
chẳng hiểu nổi
Tác giả:
Cung Fa
Thơ tôi làm,
Tranh tôi vẽ,
Thiệp tôi viết,
Tôi không tiếc (những lầm lẫn),
Mà một thằng nó quyết không quăng.
Bị chập thần kinh
Hay bẩm sinh bái thiến?
Mưa tạnh, nắng lên có cần lưu luyến (nếu như)?
|
chiều khải hoàn
Tác giả:
Cung Fa
Nắng mật phết lên cây. Nghe thơm lừng vị ngọt. Không gian kẹo mạch nha. Rớt dẻo mềm từng giọt. Bế mèo con đi chơi. Đôi mắt em bối rối. Ríu rít tiếng chim ca. Sặc sỡ hoa mắc lối. Chiều, thinh thanh diệu vợi. Từ thương ái...
|
con diều đứt dây
Tác giả:
Cung Fa
Mùa thu năm 92. Con diều non bay lên. Và lẹ làng gãy cánh. Dây đã đứt lìa. Nhưng chẳng ai hay. Họ vẫn hò reo. Trong cơn đễnh đãng. Rồi quay trở về. Dần dà quên lãng. Diều rớt trên đồng. Cùng trời vào đông. Cánh non thôi...
|