về thăm hôm quê đi vắng
VỀ THĂM HÔM QUÊ ĐI VẮNG
Có quê về chẳng gặp quê
Khô môi thề thốt chớ hề ai tin
Trúc tre trơ gốc sân đình
Ta buồn đến độ làm thinh cũng buồn
Vắng em chờ bậu cuối nguồn
Chim kêu ban sáng chuồn chuồn ban trưa
Tuổi ta nợ phố dây dưa
Trả mười năm chẵn còn thừa ngón tay
Ngồi nhơi mấy hột mưa gầy
Gió ngần ấy gió liệu mây đã mòn
Thò chân khều một hoàng hôn
Ta, con ốc lác mượn hồn thăm quê
ĐCĐ