thơ là tri kỷ
Yêu thơ quá chẳng màng suy nghĩ
Dẫu cuộc đời ích kỷ ganh đua
Áng thơ khắc họa mây mưa
Thỏa bày tâm nguyện đong đưa luật vần
Tay khắc họa đầu lần điệu nhịp
Mắt say sưa đuổi kịp mơ màng
Tâm hồn sao động dọc ngang
Nỗi niềm gởi gắm thơ tràn tâm nư
Yêu thơ mới trầm tư thổn thức
Hồn buông lơi rạo rực câu thơ
Nghỉ suy ước mộng ngẫn ngơ
Chỉ thơ mới hiểu mong chờ tình ta...
Yêu thơ với thiết tha trìu mến
Bởi vì thơ hiểu hết về mình
Thật tình lòng dạ nguyên trinh
Thơ không xảo trá không rình rập ai
Hoàng hôn xuống bóng dài tư lự
Cho nặng lòng thơ dự tính chung
Tâm hồn rung cảm không trung
Vần thơ gieo giữa muôn trùng ý thơ
Đôi tay nhỏ ôm bờ trăng ghé
Dòng thơ nào san sẻ nụ tươi
Yên vui hồn bảo thơ cười
Đau thương lòng bảo thơ rười rượi than!
Thơ là thật hồn tràn qua bóng
Cõi lòng ta mở đóng ngây ngô
Thi nhân bay bổng tôn thờ
Xứng danh tri kỷ ta thơ một đời...
Bài này đã được xem 2245 lần
|
Người đăng:
|
Hồng Dương
|
|
|