giấu
Anh giấu sầu thật sâu trong đáy mắt
Giấu nỗi buồn cười ngượng gạo bờ môi
Giấu giận hờn hòa lẫn tiếng mưa rơi
Và giấu nhớ lùa lá vàng xao xác
Anh giấu vội tiếng thở dài ngao ngán
Giấu tương tư vào hạt nắng vàng phai
Giấu niềm đau ủ giấc mộng trang đài
Và giấu tủi trong sương mờ hoang lạnh
Anh đã giấu cuồng si em nào biết
Giấu khát khao trong mộng mị lắt lay
Giấu dại khờ lọt qua kẽ bàn tay
Và giấu khóc trong ánh nhìn câm lặng
Anh đã giấu tình đơn phương một phía
Cứ lặng thầm theo mỗi bước em đi
Lòng hân hoan khi anh thấy em vui
Ngay cả lúc em cười bên người khác
Anh và em ở trên hai thái cực
Mãi lệch đôi như đũa mốc mâm son
Nếu khi nào em lem mực loang son
Hãy quay lại có tay anh giang đón.
Hà Nội, 11/2015
Trần Thanh Xuân