còn nhớ thương ta rót rượu mỗi chiều
đời có những ân tình chưa trả
nợ hồng nhan nợ bạn tri âm
sáng nay ra phố ta mới biết
trong túi còn không lấy một ngàn
sáng nay ra phố ta mới biết
hôm nay thứ bẩy thèm cơn say
hai thằng ngồi quán đôi đĩa ốc
nói chuyện trời trăng, chuyện gió mây
có lẽ trời sanh kẻ bất tài
bần cùng đem đổi cả tương lai
mua đôi ly rượu qua ngày tháng
thiên cổ sầu, đong bằng mấy chai ?
vốc sao cho cạn mấy hồ trường
rồi mai ta sẽ phải lên đường
đi về vô định, về hư ảo
tuổi đời một giấc mộng rách bươm
em có thương ta hãy mỉm cười
suối tóc buông làn theo gió xuôi
đôi môi bẽn lẽn như còn trẻ
đỏng đảnh cho thiên hạ thèm chơi
ta nhớ thương em nhớ rất nhiều
cuộc đời du thủ em đừng yêu
rồi mai mộ địa vùi quên lãng
còn nhớ thương ta rót rượu mỗi chiều