thử tưởng tượng
Tác giả:
Quan Dương
Thử tưởng tượng tôi không đang hiện hữu. Đất trời này chẳng vướng bận không gian. Em có dám bước vào tâm thức đó? Chia hai tôi nửa nhánh cỏ vô hồn? Thử tưởng tượng thời gian quay ngược lại. Gặp tôi chờ ở một cõi...
|
thơ gửi bắc kỳ
Tác giả:
Quan Dương
Bắc kỳ em. Khuôn mặt hình trái soan. Đem giòng suối cài lên hai bờ tóc. Trút nước xuống trần gian gây cơn lụt. Ta tai ương lạng quạng bị nhấn chìm. Bắc kỳ em. Đôi mắt màu thủy tinh. Thấy thấu suốt ta thất tình lục dục...
|
tiễn bùi giáng
Tác giả:
Quan Dương
Ông ở hay ông ra đi. Trần gian âm phủ có gì khác nhau? Đi trước khỏi phải di sau. Ăn thua chọn đúng nơi nào gởi thân. Trần gian sương khói phù vân. Xuống âm phủ dạo một lần thử xem. Tay ông chận máu về tim. Để chân...
|
thời khoá biểu cho một tuần
Tác giả:
Quan Dương
Tặng bà xã. Ngày thứ hai. Anh làm chiếc gương soi. Để em điểm trang trước giờ đến sở. Em vô tình đứng trước gương thay áo. Anh bị bất ngờ tim đập nhịp lung tung. Ngày thứ ba. Anh làm cái thỏi son. Thoa lên làn...
|
tiếc
Tác giả:
Quan Dương
Em bay qua vướng vào tay sợi gió. Anh vụng về buộc không nổi cánh chim. Đem dĩ vãng luồn tương lai ngồi vá. Sợi chỉ hằn lên mảnh vải: đường kim. Sao màu mắt của em đen quá đổi. Để thẩn thờ ê ẩm giấc mơ rơi. Anh lếch...
|
trú mưa
Tác giả:
Quan Dương
Nghĩ là đất lạ người dưng. Trú mưa cốt đợi mưa dừng còn dông. Lui cui back up lòng vòng. Đít xe trở chứng xém tông một người. Vội vàng mở cửa xuống coi. Giật mình ta gặp lại người thuở xa. Bao năm cách trở quan hà...
|
thử hỏi
Tác giả:
Quan Dương
Khi em tìm vần thơ. Tôi biến thành cây viết. Nằm trong lòng tay ngọc. Hùa theo em phun châu. Khi em nhìn vì sao. Tôi biến thành đôi mắt. Sao rơi chìm đáy mắt. Được cùng em chung thân. Khi em ngồi điểm trang. Tôi...
|
vạt nắng hạ
Tác giả:
Quan Dương
Một góc sân đè lên vạt nắng. Vạt nắng đè lên chiếc ghế tròn. Chiếc ghế xoãi chân đè chiếc bóng. Chiếc bóng ngã đè lên góc sân. Bỗng nhiên tất cả buồn vô cớ. Đè chất chồng lên sự nhớ người. Buồn tưởng đã chôn vào...
|
trăng
Tác giả:
Quan Dương
Em đang thiêm thiếp giấc nồng. Trăng chui khe cửa đến nằm kề bên. Tựa đầu em gối lên trăng. Bỗng nhiên trăng cũng hồn nhiên như người. Mắc gì lại thẫn thờ tôi. Ghen trăng lén liếm lên môi ai kìa. Treo hồn vào cõi bao...
|
tự khi nào
Tác giả:
Quan Dương
Gửi DND. Nơi em ở bây giờ là mùa đông. Tuyết quấn khăn quanh đầu nóc phố. Con dốc nghiêng em đi về mỗi bữa. Cũng chênh vênh theo em vô lòng đời. Tự khi nào chới với ập hồn tôi. Hình dáng đó. Tôi yêu . Lòng rất rõ...
|