ngày tháng hạ ...hay mùa gió nổi
Tác giả:
Khê
Ngày tháng hạ bỗng dưng buồn vô hạn. Nắng võ vàng mà rát bỏng vết thương. Em hợt hời tay khỏa gió chẳng nương. Ta mệt lã cuốn theo dòng cay nghiệt. Mảnh trăng vỡ cũng lạc loài như nguyệt. Trở trăn đời nghe đau nhức...
|
ngang hồ
Tác giả:
Khê
Tôi không sao định nghĩa được mình. Mỗi khi ngang hồ. Tất cả rủ nhau trong tôi một lặng thinh. Tất cả tan đi cuối chân mây một vô hình. Chỉ nỗi niềm khẽ lăn tăn. Thôi thì cứ trôi đi trôi đi. [trôi như nếp ngày yên...
|
tự cảm
Tác giả:
Khê
Mở bàn tay. Thấy đường đi của nắng gió. Của tự cảm. Ghì dọc ngang. Thấy nỗi buồn của nhân gian. Đuổi nhau xuôi ngược. Như đàn kiến. [say sưa cõng mồi]. Khép bàn tay. Níu ngày thơ cũ vụt bay mất. Còn lại dăm xác...
|
cảm nắng
Tác giả:
Khê
Nắng về qua phố lẳng lơ. Ta ngang chi ... Để bất ngờ đau tim. Cả đầu, mình mẩy dịu rêm. Cái chân bủn rủn nỗi niềm. Xưa xa. Nhẽ ta “cảm nắng” rồi à ? Nóng ran tự buổi chiều vàng chợt hanh. (một ngày con...
|
kinh chiều
Tác giả:
Khê
Lời kinh cầu ngủ yên. Trên vành môi im bặt. Ánh sáng nào vụt tắt. Phủ dụ ngày vào đêm. Không còn nữa bước chân quen. Người đã dắt dìu nhau về xa ngái. Thảng thốt dòng thơ, sao vẫn còn mê mải ? Tự khúc này cũ kỹ tựa...
|
như mơ hồ về ngang
Tác giả:
Khê
Trời lặng lẽ sương mù giăng buổi sớm. Mây bay mây xuống thấp ngang buồn. Ngày nhạt nắng ngã màu con phố. Đêm vẫn thầm ru giấc không buông. Hương xưa đã từ lâu vắng bặt. Đời quen dần với cung bậc vô âm. Thơ vụng rối...
|
từ phiên cuối
Tác giả:
Khê
Ngang cửa lớp nhặt được vần thơ cũ. Ta mang về chiu chắt tập ươm mơ. Dãy hành lang hun hút dài hư ảo. Đời mênh mông - biết đợi đến không ngờ ! Ơn sợi tóc bỏ quên từ phiên cuối. Còn xanh hoài đâu biết ngại thời gian...
|
một hôm
Tác giả:
Khê
Một hôm... Bàn tay không còn giữ được thơ. Để âm/vần tuột chảy. Bút tuôn dòng ngu ngơ. Trắc/bằng không thiết nữa. Một hôm thơ bỏ lời đi hoang. Về nơi chốn có tâm cảm rối mù hỗn độn. Còn từ ngữ thì bó tay ngớ ngẩn...
|
cánh vạc lẻ loi
Tác giả:
Khê
Thôi người về với phố biển tương tư. Tôi trở lại bên góc đời chật vật. Đâu biết có niềm đau, đau quá thật. Buốt vào lòng là tiếng nấc vô âm. Tay vụng về níu kéo một vầng trăng. Trăng xa lắc, người càng xa lăng lắc...
|
tháng giêng rêu
Tác giả:
Khê
Mây giăng phố núi chừng như thấp. Để tháng giêng buồn tro giấc mơ. Để tình quay gót phai áo lụa. Trong cõi mơ hồ nhạt lối xưa. Cúi nhặt vào tay nghìn mảnh vỡ. Vết cắt vô tình như thể chưa ... Dấu ngày meo mốc trong...
|