lá gió thì thầm
Lá:
- Lá muốn đọc thơ Gió
Nhìn con chữ nhởn nhơ
Mắt lá sẽ long lanh
Thấy... mùa thu trong mơ.
Gió:
- Thơ đây Lá mở xem
Chữ như mây êm đềm
Rót vào tai … dịu ngọt
Rồi... rơi xuống bàn tay
Bay ngang qua mắt biếc
Như chiếc lá cuối ngày
Còn dư hương mùa cũ
Vương trong gió heo may
Mỗi vần thơ Lá đọc
Là một sợi nắng hồng
Đan quanh niềm ước vọng
Dệt khúc thu mênh mông
Gió có nên viết tiếp?
Nhiều đoạn thơ dịu mềm
Để Lá ngồi bên cửa
Nghe tim mình ấm êm?
Lá:
- Gió viết nhiều thêm nữa
Lá sẽ lấy thơ về
Làm rèm treo trên cửa
Luôn thấy Gió đong đưa
Gió:
- Lá đem thơ làm rèm
Gió len vào dịu êm
Chạm khẽ đôi vai mỏng
Ngỡ như vừa chạm tim.
Gió Lãng Dzu