gọi
Đứng trên đất thấp gọi trời cao
âm thanh vụn nát rơi đầy tóc
đứng ngoài bãi trống gọi rừng sâu
tiếng lạc trong ngàn cơn gió thốc
Gọi cả càn khôn cả cổ kim
bơ vơ còn lại ta rền rĩ
gọi thú cầm gọi cả nhân gian
cao như bóng núi còn rơi lệ
Gọi đi không có tiếng gọi về
sông chảy một chiều loang loáng nước
hoàng hôn cháy dở một câu thề
hồi âm biết đâu là giả thật
Ta gọi hồn ta về chiêu đãi
đêm nay dạ tiệc ùn ùn cháy...