áo trắng về đâu?
Áo lụa em về khuất lối cong
Tôi theo chẳng hết xót xa lòng
Ngang nhà sợ ánh nhìn cha mẹ
Trách cứ thằng mô cứ ruổi rong
Mà em nào biết có người theo
Đếm bước chân thon lắm buổi chiều
Ngắm mái tóc dài ôm vai nhỏ
Đêm về quên ngủ viết thơ yêu
Nhẩm đi nhẩm lại có vài lời
Muốn nói bao lần chữ rụng rơi
Khí phách nam nhi nằm đâu nhỉ?
Chiều qua chiều lại mãi chơi vơi
Buồn sao hè ấy buổi chia li
Áo trắng về đâu chẳng nói gì
Có biết một lời chưa thổ lộ
Lòng mình… theo lá rụng người đi.