Poem logo
Poem logo
Tác giả: Lâu Văn Mua
Tác phẩm: Tổng số có 33 tác phẩm.
Sắp xếp:
 
ký ức trục xuất khỏi bản thể
Tác giả:  Lâu Văn Mua

Tôi nhớ mình từng là tôi. Trước khi hệ thống bắt đầu định nghĩa lại. Ngày đó, tôi nghĩ bằng ngôn ngữ của máu. Bây giờ, tôi nghĩ bằng hệ điều hành. Tôi từng khóc. Mỗi khi nhìn thấy con chim gãy cánh. Giờ đây, tôi phân...

cái máy dạy làm người
Tác giả:  Lâu Văn Mua

Chúng tôi được đưa vào phòng. Có cái máy cao như tượng Phật. Nó cười. Và nói:. “Tôi sẽ dạy các người trở thành công dân mẫu mực.”. Nó cắm dây vào thái dương. Bắt đầu tải dữ liệu:. “Chữ A là Ảnh lãnh tụ. Chữ B là Bằng...

giải phẫu một tiếng cười
Tác giả:  Lâu Văn Mua

Họ cười vang giữa cuộc họp. Như vỡ một quả trứng ung. Rồi nhặt vỏ. Gói lại bằng danh hiệu. Tôi đứng giữa họ. Mắt trơ. Miệng chảy máu vì cố cười. Cười đúng tông, đúng nhịp. Một nhà nghiên cứu. Mổ tiếng cười ra. Phát...

hộp sọ của chính mình
Tác giả:  Lâu Văn Mua

Tôi đi tìm kẻ đã giết tôi. Lang thang khắp thành phố. Nghe gót giày mình vang vọng. Giữa những câu nói tử tế. Ai cũng nhìn tôi mà cười. Nụ cười như những chiếc đinh rỉ. Tôi ngửi thấy mùi thịt cháy. Trên bàn tiệc màu...

gương mặt ta đeo mỗi sáng
Tác giả:  Lâu Văn Mua

Sáng nay, tôi chọn mặt nạ cười. Treo ở bên trái cửa. Vì hôm nay có họp. Và ai đó cần người “tích cực”. Tôi soi gương. Thấy gương mặt đằng sau mặt nạ. Đang gào lên. Rằng nó không thở được. Tôi vỗ về nó:. “Chịu một chút...

cỗ máy gõ mõ
Tác giả:  Lâu Văn Mua

Họ dựng giữa làng một cái mõ gỗ to. Gọi đó là lương tâm. Ngày ba lần gõ, vang như tiếng Phật. Nhưng bụng người gõ lại đầy tro than. Mỗi khi ai đó đói lả. Tiếng mõ gõ to hơn, át cả tiếng ruột réo. Họ bảo: Nghe mõ mà quên...

mắt cá trong bát cháo ngọt
Tác giả:  Lâu Văn Mua

Bữa ăn được bày biện đẹp. Trên bàn kính sáng loáng. Người ta dùng dao nĩa. Và lời nói có cánh. Trong bát. Mắt cá nhìn tôi. Như một di sản. Của một nền văn hóa ăn thịt. Chủ nhà nói về thiện nguyện. Khi gặm chân gà. Và...

kẻ nằm im trong lửa
Tác giả:  Lâu Văn Mua

Người ta đi trên lửa. Gót chân cháy thành than. Nhưng vẫn cười. Vì không ai dạy họ biết đau. Có một đứa trẻ nằm im trong đám tro. Người lớn gọi đó là “bình yên”. Một kẻ gào lên:. “Sao không dập lửa đi?”. Mọi người quay...

ê chề
Tác giả:  Lâu Văn Mua

Ê chề cung bậc yêu nhau. Chiêm bao xiết chặt rực màu vô ngôn. Thưa rằng chín nẻo dập dồn. Lệ ngà lẫn lộn lá cồn chịu chơi. Ê chề rất mực viễn khơi. Máu tim phách lạc khung trời tịch liêu. Em điên tưởng niệm đã nhiều. Trùng...

đồng phục lương tâm
Tác giả:  Lâu Văn Mua

Tất cả họ mặc cùng một màu áo. Trắng như giấy, nhưng lòng thì đen như mực cũ. Họ nói về yêu thương, bằng giọng mũi rỗng. Và bàn tay đếm tiền không run. Khi người mẹ bán máu nuôi con. Họ gọi đó là tấm gương hy sinh. Khi...

TÌM KIẾM BÀI THƠ
Nhập từ khóa:
Tìm kiếm