giấu
GIẤU
chiếc lá giấu mùa xuân vào trong sắc vàng
bảo với mùa hạ rằng mùa thu là đẹp nhất
chỉ những mùa đông xác xơ trở giấc
chờ cây nẩy chồi xanh
em giấu dịu dàng em sâu thẳm lòng mình
tôi hoang mang lần chạm tay đau nhức
ngỡ tình yêu rất cần nước mắt
tưới mát hồn nhau vốn đã nhọc nhằn
thượng đế hoài vỗ về loài người thế nhân
rằng hãy sống dẫu buồn vui, được mất
lúc đêm về, với trái tim mình, chính ngài luôn thú thật
cái chết kia cũng hạnh phúc vô ngần
ĐCĐ